Thủy thực sự thấy hụt hẫng tủi thân muốn khóc, đành chịu đựng cơn đau âm ỉ đến tận sáng.
– Được rồi… để bố giúp cho nào…
Lần này thì Thủy không còn đắn đo gì nữa, nhẹ nhàng vén áo lên đợi bố chồng xua tan khó chịu. Cái lão này đúng là ngày càng thích đòi hỏi.
Điền ra tạp hóa mua mấy thứ con dâu dặn,Massage mua thêm vài thứ lặt vặt rồi mới trở về. Việc ngủ được ít khiến cả người nàng uể oải, chân tay mỏi rã rời. Vì đang đau nên Thủy cũng không bận tâm nhiều, chỉ đứng yên mặc cho bố chồng siết chặt lấy mình trong háo hức.
Từ đầu đến giờ không ai nói năng gì, cứ như việc này đã thành thói quen, cứ như cả hai đều hiểu mình cần phải làm gì.